Trong lòng tôi, Tết là những kỷ niệm đậm đà, là tiếng khóc thúc giục mẹ mua áo mới cho em trai, là hương vị đặc trưng của món cà dầm tương. Rong ruổi qua bao nơi, bước chân tôi dẫn dắt từng bước đi trên con đường tự lập, nhưng trong tâm hồn vẫn luôn hiện hữu hình ảnh một ngôi nhà nhỏ bóng giữa làng, nơi có bóng dáng mẹ thân thương và mùi vị quê hương.
Cảm giác trái ngược giữa mong muốn một cuộc sống bình yên và ấm no, và sự thèm khát một tương lai hứa hẹn với những món ăn ngon là điều tôi thường trải qua. Ngày thường chỉ làm đầy bụng với cơm trộn sắn, nhưng vào ngày Tết, bát cơm thêm vị cà dầm tương đã là một ước mơ hoàn thành.
Cây cà trong quê tôi không thiếu, nhà nào cũng trồng. Quả cà to, trắng ngà, chẳng bán được mấy trên thị trường, nhưng lại là thức ăn quen thuộc và yêu thích của mỗi gia đình. Mẹ tôi từng dành nhiều công sức để chế biến những quả cà này thành món cà dầm tương ngon lành. Quá trình ướp muối, ngâm trong tương và ủ cho đến khi quả cà trở nên mềm ngọt, mịn màng là bí quyết của mẹ.
Khi thưởng thức, vị giòn của cà, vị mặn mòi của muối và vị ngọt hậu của tương hòa quyện tạo nên một hương vị đặc biệt, không thể nào quên. Mỗi bữa ăn khi ấy, gia đình tôi chỉ cần một vài quả cà dầm tương là đã đầy đặn hạnh phúc.
Dù thời gian trôi qua, tuổi thơ dần trở thành quá khứ và tuổi trung niên đang đến gần, nhưng hương vị đặc biệt của món cà dầm tương vẫn luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi. Mỗi lần trở về quê, nhìn thấy chiếc vại kỷ niệm im lìm nằm trong góc sân, tôi nhớ về mẹ và nhớ về những kỷ niệm ngọt ngào của tuổi thơ. Món đặc sản này không chỉ là một phần của quá khứ, mà còn là một phần của tương lai, nối kết tôi với quê hương và những kí ức đáng trân trọng.